“Chà bài sáng đẹp cho bé rồi đây. May mắn ổn sự sống có sự chăm giữ không phải lang thang hay gặp nguy hiểm tính mạng. Không gì để minh chứng nếu bạn chưa duyên tìm lại mà là niềm tin trên bài thôi. Bài lên ko phải để trấn an, nếu có mệnh hệ gì mình báo thẳng ko ngại, còn sống là còn hy vọng. Chỉ mong đủ duyên. Được cái bé này cũng ở xung quanh người lành tính ko lên tham lam chiếm hữu. Cảm bài bé này hiện đã ngụ nhà dân. Ko phải nơi mua bán hay lò pet shop gì. Tuy nhiên cũng nên dò xét hỏi thăm các nơi đó và nhất là nên xin dán tìm lan tin ở các phòng khám thú y luôn. Bởi nếu họ nuôi bé khả năng sẽ đến đây thăm khám. Lạc cũng có chút tác động chứ ko hẳn từ đầu lạc vào nhà này.”
Thật lạ là mình lại đi bói bài Tarot. Xem cả kinh dịch. Toàn những việc mình vẫn cho là hoang đường. Có phải là khi gặp bất hạnh thì người ta có xu hướng thoát ly khỏi trần gian vốn rất xơ cứng và lạnh lùng này không? Mình làm đủ mọi chuyện để có thể tìm lại Toe, để em không phải chịu khổ sở trong cái thành phố đầy cạm bẫy này. Em chỉ là con chim nhỏ ngốc.
Bây giờ, thứ Ba. Hơn một tuần. Mười ngày, kể từ khi Toe bỏ đi. Buổi sáng, mình nhận được cuộc gọi từ số lạ. Đầu máy bên kia vang lên giọng một phụ nữ đứng tuổi, nói rằng Toe chết rồi, chính tay chị đã chôn nó.
Mình vừa ra gặp chị ấy tại nơi chị chôn Toe: trước cổng Bộ Công thương ở Hai Bà Trưng. Chị còn đè lên trên bằng một hộp cơm và xếp mấy viên gạch lên để xác nó không bị chuột đào. Chị chôn nó thứ hai tuần trước, giờ mới thấy thông báo mình dán đầu ngõ để báo cho mình.
Chị cứ an ủi mình mãi, cứ nói hàng nghìn lần về việc mình phải đọc kinh cầu siêu, kinh địa tạng gì đó, phải truy cập website nọ kia, rằng chị thề danh dự rằng điều đó sẽ giúp Toe và giúp mình. Mình thấy chóng mặt và không hiểu được chị nói gì.
Đây, đáp án mình tìm kiếm nhiều ngày qua là ở đây: bên dưới hộp cơm nhựa màu đen trên con đường rầm rập xe cộ. Sao đáp án lại đơn giản thế nhỉ? Thật khủng khiếp. Bây giờ mình phải làm sao? Có nên đào Toe lên và mang về không?
Chắc mình nên mang Toe ra sông Hồng…
Bé chim nhỏ thơm mùi bích quy màu vàng mơ ấy. Mình không dám nghĩ đến em nữa. Mọi sự ngộ nghĩnh, ân cần, đáng yêu của em giờ đây mãi mãi đóng băng và trở thành cái chết lạnh lẽo. Cái chết là gì nhỉ? Trông như một dấu chấm hết. Nhưng nếu nó hết thật, thì sao mình lại buồn thế này?
“Lan tin để 100 người ngó hơn 2 mắt tìm. Nếu có tin có thể đến từ nam trẻ hoặc một cô trung tuổi dạng dân văn phòng công chức làm giờ hành chính.
Chú ý vào nơi có công trình đang xây dựng hoặc nông trại trồng trọt chăm sóc cây kiểng bán cây giống. Nếu có gặp chú thợ hồ, thợ xây hay thợ cắt tỉa cây, quét dọn đường phố nào cứ mạnh dạn hỏi thăm
Nơi có nhà đang xây dựng sửa chữa khá tối bên trong và hơi ồn. Nhà này có thể mới trán ximang hoặc đang sửa nội thất bên trong. Có dạng mái vòm và có cửa kính. Hoặc có ghế đá, xích đu trc sân cũng quan sát.
Mong các thông tin hữu ích giúp bạn có thêm cơ sở để kiếm tìm và hình dung đc khu vực. Tìm đc hay ko là duyên số bài chỉ bổ trợ kèm may mắn và phúc phước.
Bài lên cũng đc nhiều thông điệp sáng. Còn duyên tự khắc có đưa đẩy, vô duyên đối diện bất tương phùng. Bài mình có giá trị lâu dài ko phải trong 1 buổi luận hoặc 1_2 ngày. Nên cứ luận xét. Mình cũng dừng trải bài này ở đây.”