Hoàng Huệ Phương
Quan điểm sáng tác
Hiểu bản thân là điều ai cũng mong cầu, nhưng không dễ dàng để đạt được. Phải đặt tâm tư vào nó. Giống như việc ai cũng ăn ngày ba bữa, nhưng nếu không đặt tâm tư vào việc ăn, thì người ta ăn cũng không biết ngon.
Cá nhân tôi chọn thực hành nghệ thuật, đặt tâm tư vào trong việc viết và vẽ để có thể hiểu mình là ai.
Những gì tôi viết, cảm thấy thật khó để công khai chia sẻ. Tranh vẽ có lẽ vẫn là phương tiện dễ dàng hơn để tôi khám phá và trình bày suy nghĩ vốn rất phức tạp như một mê cung với những ngõ ngách chồng chéo. Với tôi vẽ là hình thức ghi chép nhật ký, một dạng báo cáo đầu ra của những thông tin mà tôi hấp thụ hàng ngày, nên tôi thường cố gắng trung thực nhất có thể.
Một phần lớn trong những tác phẩm tôi vẽ ra là để tái hiện lại thế giới trong mơ của mình. Những giấc mơ đó thường rất sống động với các khung cảnh lặp đi lặp lại trong nhiều năm cùng vô số lối vào rất rắc rối. Vẽ ra những khung cảnh như vậy là khiến cái vô thức trồi lên trên ý thức, qua đó làm sáng tỏ phần nào ý nghĩa của chúng.
Tuy nhiên, giấc mơ thường là một mớ hỗn độn của rất nhiều dạng kích thích, và việc dùng hội hoạ – một hình thức thị giác đơn thuần- để tái hiện lại giấc mơ là một nhiệm vụ khó. Vẫn còn rất nhiều giấc mơ mà tôi không thể vẽ ra được. Vì vậy, tôi cũng vẽ cả những khung cảnh hiện thực, nhưng với góc nhìn rung cảm, biểu hiện hơn, để rèn luyện nhận thức cảm tính.
Tôi thấy hào hứng khi vẽ ở nhiều loại chất liệu như sơn dầu, màu nước và gouache trên giấy, chì và than trên giấy, vốn là những chất liệu cho phép vẽ nhanh để tái hiện ý tưởng khi nó còn tươi mới trong đầu.